Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Về quê

Tìm về dòng sông
Nơi ấy cội nguồn
Tìm về câu hát
Thương nhau muối mặn gừng cay
Điệu ví bay bay
Dùng dằng lưu luyến 
Mảnh áo tứ thân
Muốn trao nhau giữa hội đình làng
Về thôi em
Về thôi anh
Cánh cò chao ngiêng trong điệu múa
Hun hút làng em tỏa khói lam chiều.

TNP

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Cảm ơn

(Những người bạn, những người thân yêu đã dành cho tôi những tình cảm yêu thương nhân ngày sinh nhật 26/12)

Cảm ơn người đã sinh ra con
Cho con biết mặt trời mỗi sáng
Cho con hiểu ngọt ngào mặn mòi chát đắng
Cho con yêu thương tha thiết quê nhà

Cảm ơn đời với những ngày qua
Cho tôi có được bao nhiêu bè bạn
Trong khổ đau vui buồn hoạn nạn
Trong đợi chờ trong hạnh phúc tin yêu.

TNP


"Gala music" Tran Nguyen Phu's Happy birthday. Thanks all my friends...! 

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Mạo muội với những dòng sông

Một miền quê, một cộng đồng dân cư, một thành phố có dòng sông chảy qua thường là cơ duyên may mắn, tuyệt vời, cũng là sự lựa chọn khôn ngoan của cộng đồng dân cư hai bên bờ sông, như một sự lựa chọn của bản năng sinh tồn. Dòng sông sẽ làm cho miền quê, thành phố êm đềm, trong lành, sầm uất, trù phú, nên thơ hơn, trừ mùa lũ lụt... sông Thao, sông Hồng, sông Đà, sông Mã, sông La, sông Hương, Sông Nhật Lệ, sông Hiền Lương, sông Hàn, Sông Thu Bồn, Sông Sài Gòn, sông Cửu Long, Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây... những dòng sông mang lại nhiều nguồn lợi cho cộng đồng dân cư hai bên dòng sông, đặc biệt mang lại những dấu ấn văn hóa đặc biệt, dòng sông chắp cánh cho miền quê đó vào thi ca, âm nhạc. Dân cư hai bên bờ sông đã khai thác những nguồn lợi về thủy sản, thủy lợi để mưu sinh và với những nét riêng biệt về văn hóa ngày càng thúc đẩy sự phát triển kinh tế, xã hội của cư dân hai bên bờ dòng sông...
Thành phố Hà Tĩnh quê tôi, có đến ba con sông, vừa bao quanh, vừa chảy trong lòng thành phố, hầu hết các con sông quanh năm trong xanh, rất hiền hòa, có thủy triều lên xuống, dân cư xung quang tương đối đông đúc...
Là một người đam mê âm nhạc, những lúc rảnh rỗi tôi thường đến hai bờ những con sông quê tôi để tìm cảm hứng sáng tác... sau những phút chìm trong cảm xúc sông nước, tôi lại thấy bùi ngùi thương thương, có một nỗi buồn xâm chiếm... những nốt nhạc khó vang lên. Dòng sông thành phố quê tôi âm thầm lặng lẽ, chưa hòa vào nhịp phát triển của đô thị, thị trường, ít có dấu ấn trong âm nhạc, nếu không muốn nói gần như cộng đồng dân cư “hơi bị lãng quên”. Đôi khi, tôi có một ý nghĩ trách các nhà quản lý đã không chú ý quy hoạch phát triển... Nhưng rồi nghĩ lại, tại sao nốt nhạc trong tôi khó vang lên, trước khi những ý nghĩ trách cứ đó xuất hiện, tại sao không có được những gia điệu tình ca, trữ tình của sông La, sông Hồng, sông Hiền Lương, sông Hương...
Thật khó để tìm giai điệu cho Sông Phủ, Sông Cụt, Sông Cày, sông Hộ Độ..., tôi thực sự thán phục một số ít ỏi các nhạc sỹ đã đưa được một vài lần những dòng sông này vào âm nhạc. Chợt nghĩ, nếu mình muốn một cô gái cùng dạo bên dòng sông và nói: “em ơi mình dạo sông Phủ đi”, “dạo sông Cụt nhé”, “đi Cày đi”... có gì đó ấy, tôi cố lấy một giai điều “Dòng sông Cụt trong xanh...” “Anh muốn đưa em về thăm sông Phủ”, “Đôi bời Hộ Độ xanh xanh”... có vẻ không ổn lắm, có cái gì khó thành những nốt nhạc trữ tình mượt mà. Tôi mạo muội nghĩ rằng, ông cha ta đã đặt tên những dòng sông với những lý do có tính lịch sử nào đó mà tôi cần tìm hiểu thêm, nhưng có vẻ hợp với nhu cầu ghi nhớ, vận tải, đáng bắt và khai thác thủy sản... có vẻ không phù hợp trong giao lưu, kinh doanh, du lịch, thơ ca, âm nhạc... âu cũng do điều kiện kinh tế xã hội lúc bấy giờ.
Công bằng mà nói, một cô gái đẹp lại có cái tên rất hay càng tôn thêm vẻ đẹp cho cô gái ấy, cũng cô gái đó có cái tên “rất khó nghe” đôi khi cũng tủi thân và rất khó để viết lời ca ngợi. Một dòng sông đẹp có cái tên đẹp, thơ mộng rất dễ đi vào thơ ca, rất dễ cuốn hút nhiều người đến chiêm ngưỡng, một dòng sông đẹp nhưng có cái tên nghe rất “nặng tai” đôi khi cũng gây cảm giác không cuốn hút, đôi khi gây hiểu nhầm, khó đi vào thi ca. Phải chăng đó cũng là một nguyên nhân làm cho những dòng sông trên thành phố quê tôi “âm thầm lặng lẽ”.
Chúng ta đã từng nghiên cứu và đã từng đặt lại tên một con đường, một khu phố, một khu dân cư cho hợp với xu thế và thời đại, vậy nên trước hết tôi thành thật xin lỗi và tôi muốn “mạo muội” đề xuất thành phố chúng ta nên nghiên cứu, xin ý kiên rộng rãi các tầng lớp nhân dân để có thể tìm những cái tên phù hợp hơn, hay hơn, thơ mộng hơn. Thật khó khăn để nói ra điều này, những cái tên với ta đã trở nên quá thân quen, thân thương, lưu giữ quá nhiều kỷ niệm như sông Phủ, sông Cụt, sông Cày, sông Hộ Độ nhưng với những người lạ và cũng ngay chính chúng ta đôi khi những cái tên này cũng hơi khó hiểu và kém phần thơ mộng... Ví dụ, tôi xin đề xuất đổi tên "sông Cụt" thành "sông Sen"...v.v. Biết đâu với những tên mới, cũng vẫn những dòng sông hiền hòa, xinh đẹp, thơ mộng này sẽ góp phần làm thay đổi nhận thức và diện mạo của “Thành phố những dòng sông”, Thành Sen thân yêu của chúng ta.

TNP

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Xóm quê

Tôi trở về lối nhỏ lầy xưa
Những dấu chân trâu dẫn về xóm nhỏ
Dấu bấm chân cha tháng giêng mưa giá
Vết trượt chân em mỗi sáng đến trường

Dấu chân cò lặn lội dưới mương
Ngơ ngác bờ cây hàng cau khóm chuối
Có bao giờ nguôi một thời nông nổi
Để bây giờ thời gian trôi nhanh

Rặng tre xanh mái cũ chùa xanh
Lớp rêu phủ thời gian lặng lẽ
Thương đất lành thương cha thương mẹ
Cả một đời lầm lũi có đâu hay

Con lại về xóm cũ xưa gầy
Khúc dân ca vọng về nỗi nhớ
Muối mặn gừng cay đời người dâu bể
Man mác chiều trên quê hương tôi.
TNP


Photo: TNP

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Em nghĩ sao

Nếu một mai nhân loại hóa thần linh
Anh vẫn muốn bên em giản dị
Như gả đàn ông xốc nổi
Đôi khi hóa gà mờ

Và vẫn muốn làm thơ
Chỉ viết về em
Chỉ để ru em ngủ
Trong ngôi nhà róc rách suối mơ.

TNP

Màu áo lính

Nhạc:Trần Nguyên Phú 
Lời: Lê Quang Thắng- Trần Nguyên Phú 
(Kính tặng các chiến sỹ Quân đội Nhân dân Việt Nam và các anh chị em Thương binh, Cựu chiến binh, nhân ngày 22/12)
Bao năm tháng chung màu áo lính, đồng đội ơi anh em một nhà. Bao năm tháng chia bao buồn vui, đồng đội ơi nỗi nhớ không cùng. Năm tháng cũ đi vào ký ức, áo lính một thời không thể nào quên. Năm tháng mới bao niềm vui mới, đồng đội ơi đồng đội của tôi.
Ngày ấy quê hương vào quân như hội tiễn những đứa con cầm súng lên đường. Ngày ấy quê hương chiến tranh không hẹn trước, Tổ quốc lâm nguy vì đất nước lên đường, Tổ quốc lâm nguy đồng đội ơi..!
Đồng đội ơi những người yêu quý, giữ mãi màu xanh áo lính vĩnh hằng. Đồng đội ơi quên sao năm tháng, vì quê hương vì đất nước quên mình.
Đồng đội ơi đồng đội của tôi, giữ mãi màu xanh áo lính vĩnh hằng. Đồng đội ơi quên sao năm tháng, đồng đội ơi không thể nào quên. Đồng đội ơi quên sao năm tháng, đồng đội ơi không thể nào quên, động đội ơi đồng đội của tôi. 

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Trôi mãi

Muốn mỗi chiều dập dềnh trên sóng 
Trôi về em phía cuối chân trời
Nơi vừng trăng vừa nhô lên từ biển
Ào ạt xô bờ vỗ sóng bay lên

Muốn mỗi sáng dập đềnh trên sóng êm
Trôi về em nơi mặt trời vừa thức
Hồng hồng nhú bình minh háo hức
Dào dạt một đời trôi mãi về nhau.

TNP


Photo: Khanh Chi Tran

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Đông Xanh

Ai bảo trời đông không xanh
Nắng len lỏi luồn qua buốt giá
Mang ấm áp thiên thần hoang dã
Em có về xanh lóng lánh mong manh

Ai bảo trời đông không xanh
Trong khao khát nôn nao khắc khoải
Thiên thanh xanh đắm say tình ái
Rạng ngời tê tái chờ ai.


TNP

Photo: TNP