Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Kỹ năng sống I (Để đối phó tốt nhất trong tình huống sốc "shock")

Trong cuốc sống có quá nhiều tình huống có thể gây sốc mà mỗi chúng ta có thể gặp, đó là các tình huống "xảy ra quá nhanh, bất ngờ, gây một cảm xúc cực mạnh", những tình huống đó có thể làm cho ta quá vui, quá buồn, quá sợ hãi... khi một người nào đó gặp một tình huống mà không thể làm chủ được lý trí và hành vi của mình, ta thường nói: người đó bị sốc. 
Các tình huống gây sốc thật đa dạng, ngay từ nhỏ chúng ta đã có thể gặp thậm chí chúng ta còn cố tình tạo ra để hù dọa người khác "cho vui" như: nhát ma, nấp vào chỗ nào đó nhảy ra vồ làm người khác "chết ngất"..., ngay tuổi nhỏ bị chửi mắng vô cớ, bị đáng đập, bị trộm cướp, bắt cóc, bị lạm dục tình dục, bị hãm hiếp, bố mẹ anh em đột ngột bị tai nạn, gặp thảm họa lụt bão, cháy nhà, bị rơi xuống nước trong tình trạng không biết bơi, đôi khi vui mừng quá thái cũng có thể gây sốc... các tình huống này rất có thể làm con người ta rơi vào tình trạng không thể kiểm soát được hành vi của mình, dễ có các hành động bất lợi cho bản thân và những người xung quanh, thậm chí có thể dẫn đến tự sát, giết người hàng loạt... 
Khi lớn lên chúng ta rất có thể lại tiếp tục gặp nhiều tình huống khác... nhiều khi trúng số độc đắc cũng gây sốc..., đặc biệt các tình huống không may do chính mình gây nên cho người khác, thậm chí cho người thân, người thầy thuốc không may gây tai biến cho bệnh nhân...
Làm thế nào để không bị sốc, để vẫn kiểm soát được, làm chủ được bản thân, ứng xử một cách phù hợp, có đạo đức, không phạm luật, giúp được mình và giúp được người khác tốt nhất, mặt khác cũng không bị vô cảm dẫn đến trơ trước các tình huống gây phẩn nộ.
Để có được những kỹ năng đối phó với các tình huống sốc là mong muốn, cũng như trách nhiệm của chúng ta, của cộng đồng. Chúng ta đã từng chứng kiến, biết được từ thảm họa bom nguyên tử, rồi thảm họa sóng thần, nhà máy điện nguyên tử ở Nhật Bản, một dân tộc có một văn hóa ứng xử một cách thần kỳ trước thảm họa khủng khiếp, con người và con người đã ứng xử với nhau thật đúng mực, thật văn hóa và trí tuệ, điều đó đã làm cho đất nước hồi sinh, khẳng định một nền văn hóa có một không hai trên thế giới. Để có được điều này trước hết mỗi con người chúng ta cần được học, huấn luyện đào tạo một cách chu đáo, toàn diện, trong mỗi gia đình, trong cộng đồng, ở trường học. Học lệch, sống khép kín không có lợi cho kỹ năng sống, mặc dù trong một giai đoạn nào đó có thể có những thành tích nhất định, ví dụ thi đậu thủ khoa, đậu bác sỹ, giành giải quốc gia, quốc tế, được làm ông này bà nọi... (ở đây không đề cập đến những người toàn diện mà giỏi thành đạt). 
Cần phải cân bằng giữa vui chơi, học tập, rèn luyện tinh thần và thể lực, tránh tình trạng nhồi nhét, nhồi sọ gây áp lực lớn. Trẻ em cần được phát triển trong một môi trường thân thiện, được huấn luyện, tập luyện và được trải nghiệm các tình huống giả định một cách thường xuyên... Lễ hội hóa trang, lễ hội Halloween... đọc các sách và nghe chuyện tình báo, thậm chí đôi khi nghe "chuyện ma"..., tập bơi, tập chống cháy, rèn luyện thể thao, học võ thuật, tùy theo điều kiện hoàn cảnh, học các đối phó, giúp đỡ mọi người, làm từ thiện, trong các trường hợp thảm họa như động đất, sóng thần, lụt bão... không cổ vũ những tập tục mê tín dị đoan, nêu các tình huống giả định sinh động nhất để tìm cách giải quyết, là những điều hết sức cần thiết mà cộng đồng và mỗi gia đình cần phải đào tạo huấn luyện không né tránh. 
Ngoài ra, mỗi người cần tự trang bị cho mình những kiến thức và sự trải nghiệm cần thiết, phải thấy được "tình yêu thương luôn bao trùm toàn bộ vũ trụ này mà trung tâm của tình yêu thương là trí tuệ, có tình yêu thương là cần nhưng chưa đủ, cần phải có trí tuệ để có thể ứng xử một cách đúng đắn nhất, yêu thưng không có trí tuệ nhiều khi bằng hại nhau".
Kỹ năng sống, đặc biệt kỹ năng sống trong các tình huống sốc thực sự quan trọng và cần thiết, khi mỗi người chúng ta là duy nhất, hân hạnh có mặt trong vũ trụ này. Trong cộng đồng, với sự cá biệt là dấu ấn mà mỗi chúng ta có quyền được có, thì sự hòa hợp vào cộng đồng, vào thiên nhiên cũng là bản năng và mục đích, lẽ sống của chúng ta.

TNP

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Biển mùa đông- Trần Nguyên Phú

Nhạc và lời: Trần Nguyên Phú
https://www.facebook.com/photo.php?v=534549006623725&set=vb.100002058915753&type=2&theater
Biển mùa đông
Anh đưa em về thăm biển mùa đông
Cánh buồm cô đơn
                   bãi bờ tít tắp
gió se đông lạnh
Em tựa vai anh
ngàn sóng bạc đầu
Đôi ta bên nhau
                   ấm lòng biển khơi

Ta rời chốn phồn hoa
Xa rồi bao phiền  muộn
Xa rồi những bon chen

Biển mùa đông cát trắng
Sóng mùa đông sóng trắng
Gió mùa đông gió trắng
                             mêng mông
Anh đưa em về với biển
Anh đưa em về với Biển mùa đông.


TNP

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Buồm ơi

Bão qua rồi xin đừng hờn giận biển
Nặng nỗi buồn ân hận cánh buồm ơi
Bão điên cuồng sóng động lòng khơi
Biển đau đớn vô tình thuyền rạn vỡ

Năm tháng chở che ôm thuyền nâng đỡ
Phút không ngờ với gió nghịch cuồng điên
Bão qua rồi biển khao khát êm đềm
Biển lại hát buồm ơi ra khơi nhé.

TNP

Rừng chiều

Em thân yêu nỗi nhớ rừng chiều
Khi xào xạc chim bay về tổ
Trong ríu rít cô đơn lá đổ
Nghiêng nghiêng chiều ngóng vọng xiêu xiêu

Em thân yêu nỗi nhớ rừng chiều
Hoàng hôn tím buông dần biền biệt
Em có nghe tiếng côn trùng tha thiết
Ý ới gọi bầy ve vãn chiều yêu

Em thân yêu nỗi nhớ rừng chiều 
Thăm thẳm mênh mông bạt ngàn hoang dại
Hun hút bịt bùng ngổn ngang mong đợi
Một đời thương trĩu nặng vô thường.

TNP

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Đừng mưa nữa

Thôi đừng nữa trời ơi đừng mưa nữa
Ngày vui của những mẹ anh hùng
Đã sinh ra điệp điệp trùng trùng
Cả dân tộc từ bùn đen đứng dậy

Chắt chiu sữa trong mưa dầm nắng cháy
Trong bão giông loạn lạc chiến tranh
Mà tuổi xuân lần lượt rủ qua nhanh
Lưng còng ngửng lạy trời đừng mưa nữa

Cho đất bao nhiêu vẫn còn chưa đủ
Mắt ngước nhìn trời tay cào đất mẹ run
Tơi bời rét lo đau thương trong nhảo bùn
Thôi đừng mưa ngày vui mẹ không kịp nhớ.

TNP (Thương tặng các mẹ, các chị, các em trong vùng bão lũ nhân ngày 20/10)


Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Miền Trung ơi...!

Đất nước bốn ngàn năm mấy chục ngàn cơn bão
Miền trung tôi hứng trọn phần nhiều
Gió mùa đông bắc núi dốc khe sâu
Lũ quét chẳng thương người nghèo khó

Trắng đồng, trắng sông, đất trời biển đảo
Trắng thân cò lả chao nghiêng con đò
Thương câu ví dặm man mác điệu hò
Thương oằn mình nối liền Nam Bắc

Miền trung không về cũng qua không nhắc
Ngàn năm ngàn cơn bão thấm sâu sắc tình người.

TNP

"Cũ người mới ta"

Món nợ lớn nhất là tình yêu thương
Cái giá sợ nhất là trả giá
Khó phát hiện ở giữa đám đông
Tha mà khó tha là tha hóa.

TNP

Mừng...! Hạ Long thu xanh

Hạ Long thu xanh- Trần Nguyên Phú 
(http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/ha-long-thu-xanh-cong-hau.jsYUrql3dpXB.html,
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ha-Long-Thu-Xanh-Cong-Hau/IW9F8UD9.html
Lọt vào 166 tác phẩm xuất sắt trong "211.259 tác phẩm dự thi ở cả ba thể loại: văn học, nghệ thuật; báo chí và thi tìm hiểu về quê hương Quảng Ninh. Trong đó có 848 tác phẩm văn học nghệ thuật ở 6 chuyên ngành: văn xuôi, truyện ngắn, tiểu thuyết, âm nhạc, mỹ thuật, thơ, nhiếp ảnh, sân khấu, điện ảnh của 423 tác giả trong và ngoài tỉnh; 361 tác phẩm báo chí gồm 239 tác phẩm phát thanh, truyền hình và 122 tác phẩm báo in, báo điện tử và báo ảnh; hơn 210.050 bài viết dự thi tìm hiểu về 50 năm Quảng Ninh xây dựng và phát triển" (http://quangninh.gov.vn/vi-VN/Trang/tin%20chi%20tiet.aspx?newsid=17751&cid=13&dt=2013-10-13).
"Giải đặc biệt được trao cho Nhóm Tài năng của Ban Thanh niên, Học viện An ninh Nhân dân và Học viện Biên phòng ở thể loại viết tìm hiểu về quê hương Quảng Ninh" (http://baoquangninh.com.vn/chinh-tri/201310/trao-giai-cuoc-thi-sang-tac-cac-tac-pham-van-hoc-nghe-thuat-bao-chi-va-tim-hieu-que-huong-quang-ninh-2210330).
Giấy mời tham gia trao giải tối 13/10 viết sai tên nên hôm nay 14/10 giấy mời mới có người đưa đến giúp, dù sao cũng rất vui, nghe đâu được giả Khuyến khích, ban tổ chức nói sẽ gửi giải thưởng về sau qua đường bưu điện.
Cảm ơn Quảng Ninh- Hạ Long!


TNP

Bão

Đất trời hai cơn bão
Nổi lên tận đau thương
Tang thương và tai ương
Nỗi đau và giông tố.

TNP

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Một mình

Sương vây phủ cuối thu mờ tỏ
Bóng dương đâu hun hút đường dài
Đêm nặng nề còn trĩu ban mai
Lối đi nào một mình lẻ bóng.

TNP

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Mẹ ơi (Tặng Mẹ nhân ngày 20/10)

Nhạc: Trần Nguyên Phú 
Thơ: Xuân Hải 
Phối khí: An Pha
Ca sỹ: Nguyen Chuong
http://www.youtube.com/watch?v=KpgdJ3pakHg
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/me-oi-tran-nguyen-phu-thanh-chuong.8KKInRwlgo.html
Con lại về bé nhỏ giữa vòng tay
mẹ yêu thương tháng năm tần tảo
lối ngõ rụng đầy hoa Táo
suốt đời một nẻo bình yên.

Con lại về mơ ước chặt vònh tay
thuở xa xưa khu vườn cổ tích
tan vỡ trong con buổi chiều hiu quạnh
sợi nắng cuối cùng trên lá vương vương.

Hãy cho con dù chỉ một lần thôi
được bé lại trong vòng tay của mẹ
để ánh mắt mãi xanh như thế
để suốt đời nghe câu hát à ơ..

Tháng năm là tháng năm ơi
vòng tay mẹ mãi vành nôi ấm nồng.

Em xa

Sao em chưa về với anh
Khu vườn xanh và đêm đến rất lành
Chỉ chú dế còn kêu mãi miết
Em có nghe tiếng vọng âm thanh 

Sao em chưa về với anh
Con đã học quá khuya giờ say giấc ngủ
Cây trước ngõ đêm thâu bóng rủ
Sao em chưa về.

TNP

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Tháng mười

Vẫn biết mùa thu trong xanh
Bầu trời cao mây vàng nắng nhẹ
Lá rừng thu rì rào suối rừng thu khe khẽ
Tay trong tay ngọt tiếng trong lành

Vẫn biết mùa thu chẳng trong xanh
Khi mắt bão cuộn vào giữ dội
Giông tố bão bùng dữ dằn tăm tối
Xa em mùa thu cướp phá tơi bời

Dù trong xanh hay bão tố mịt mù
Tháng mười thu vẫn cồn cào nỗi nhớ
Về với nhau người ơi lời thề hẹn ước
Muốn trao nhau vòng tay cầu hôn.

TNP

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Đỉnh

Đỉnh của hoạt động là hoang dã
Đỉnh của thư giãn là trống rỗng
Đỉnh của yêu thương là trí tuệ
Đỉnh của trí tuệ là trí huệ...

TNP

Quê Tôi

http://www.youtube.com/watch?v=bmhTx51EPRA
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/que-toi-tran-nguyen-phu-thanh-nguyen.bYSED2Xjqg.html
http://vanhoahatinh.gov.vn/modules.php?name=Nvmusic&op=playsong&id=18
Nhạc và lời: Trần Nguyên Phú 

Quê hương tôi đất bồi sâu lắng

Đồng lúa bãi ngô xanh mướt tận chân trời.
Quê hương tôi có dòng sông xanh

 Thiên Nhẫn Tam Soa núi sông kết bạn thủy chung muôn đời.
Sông la..!
Ta về quê ta nơi bến đò xưa sóng vỗ mái chèo

Đòng nước trong veo em xõa tóc dài dưới ánh trăng treo
Bên lở bên bồi câu hát thương nhau

Rằng gừng cay muối mặn, rằng giận mà thương.
Người ơi..!
Người về quê ta Đức Thọ hôm nay

Hến vẫn ngọt, nước Chè vẫn chát,
Nước sông La vẫn mát... ơ ơ ơ..
Con đò vẫn chờ để cùng anh hát khúc dân ca.
Còn đò vẫn chờ để cùng anh hát khúc dân ca.