Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Già

Mỗi một chiều chờ đón bình minh
Rồi bóng tối êm đềm ru ngủ
Tháng năm vui buồn đam mê nhắn nhủ
Cơn ngủ ngắn dần uể oái đón bình minh.

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Sóng vỗ đời tôi

(Viết cho mình nhân kỹ niệm Ngày Sinh 26/12)
Sinh ra bên bờ sông La
Mùa lũ 
Không chôn nhau
Bà đỡ thả vào dòng nước
Chấp chới
cánh buồm chấp chới
Cuốn trôi
dèo dạt mãi đời
Em có về nơi ấy nguồn khơi
Cho tôi gửi khúc dân ca Ví Giặm
Neo giữ câu hò
giận thương thương giận
Quê hương là sóng vỗ đời tôi.
TNP
Photo: Éc Trần

Nợ Đông

Cơn lạnh tái tê mang về nỗi nhớ
Cóng hoàng hôn da diết chiều đông 
Xa xa xám một màu hiu hắt
Em bỏ quên chiều nợ gió đục trong.
T & Photo: TNP
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=738647879547169&set=a.342759405802687.75298.100002058915753&type=1&theater

Làng đông

Mùa đông về trên cánh đồng mờ đục
Tiễn mặt trời về xứ sở vu vơ
Để hơi lạnh trùm lên gốc rạ
Trể nải ngóng chờ đốt lả ngồi hơ.
TNP

Những mối nguy hiểm, hiểm họa

Những mối nguy hiểm, hiểm họa mà nhân viên y tế phải đối mặt và có thể mắc phải đó là: 
* Lây nhiễm các bệnh như Lao, Viêm gan virus A, B, C, HIV, các loại sốt do virus đường Tiêu hóa, đường Hô hấp, các loại sốt phát ban, sốt xuất huyết, Ebola, Lị, Tả, Bạch hầu, Dịch hạch, Nhiễm trùng bệnh viện, Rối loạn tâm thần...
* Làm việc trong môi trường căng thẳng, nhiều lo lắng, mất ngủ do trực đêm, phải làm thêm ngoài giờ để cải thiện đời sống ít được nghỉ dưỡng, dễ uống nhiều bia, rượu do hay được mời liên hoan, giổ, lễ, cưới hỏi... dễ dẫn đến bị căng thẳng stress, đau dạ dày, tăng huyết áp, trầm cảm...
* Bị các bệnh nhân rối loạn tinh thần, Tâm thần tấn công, người nhà bệnh nhân bức xúc tấn công, bị người nghiện rượu, ma túy, bệnh nhân nghiện trong cơn say, ảo giác, hoang tưởng tấn công, các đối tượng đánh nhau, đâm chém kéo nhau cả vào bệnh viện đâm chém nhau, nhân viên y tế bị họa lây...
TNP

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

HÀ TĨNH PHỐ

(Sáng tác mới chào mừng Mùa Giáng Sinh, Năm mới)
Ca sỹ: Việt Hoàn- Trần Hồng Nhung
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/ha-tinh-pho-tran-hong-nhung-ft-viet-hoan-nsut.GfjW7b9iFIE3.html
Hà Tĩnh quê hương tôi, thành phố ơi màu xanh đang về, rạng rỡ trong nắng tươi hòa âm vang bài ca năm tháng.
Hà Tĩnh thân yêu ơi mãi trong tôi tình yêu đôi lứa, em ơi nắng lên rồi ta bên nhau đắm say xây đời.
Những con phố thân thương, Phan Đình Phùng rợp bóng, phố cũ trong phường mới hoài niệm tuổi thơ tôi.
Trung Tiết xưa còn đó lắng nghĩa tình quê hương, Nguyễn Huy Tự lưu danh in đấu xưa.
Tay trong tay dựng xây, cho ngày mai đẹp tươi, quê hương ơi lòng tôi khát khao và mơ ước.
Hà Tĩnh trong gian lao thành phố mới với bao buồn vui, đắm say trong tâm hồn người Nghệ Sỹ suốt đời hiến dâng.
Cho hôm nay trong nhau, tình yêu và nỗi nhớ, bao năm trong gian lao ấm tình người. Hà Tĩnh phố trong nhau, anh bên em những con đường mới.
Bên nhau hòa khúc ca thành phố ơi Hà Tĩnh ta ơi!
Bên nhau hòa khúc ca thành phố ơi Hà Tĩnh ta ơi!
Nhạc và lời: Trần Nguyên Phú

Bác sỹ Hoàng Anh Dũng

Nắng lên hoa

Góc vườn nhỏ xanh xanh
Nắng lên hoa mới nở
Trong mong chờ hớn hở
Đón em góc vườn anh.
T & Photo: TNP

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

Lời ru của mẹ

Thơ: Minh Huệ 
Nhạc: Trần Nguyên Phú 
Ca sỹ: Thái Bảo
Đồi thông xanh tấm áo choàng đất mẹ
Ủ ấm đàn con giấc ngủ trăng rằm
Gió vẫn hát lời bài ca năm tháng
Cỏ vẫn xanh êm trong nôi nhỏ con nằm
Này lược gương hãy chải mái tóc xanh
Mai mốt con về hồng tươi nắng sớm
Hương sả dịu dàng quyện trong mùa thiếu nữ
Chẳng đạn bom nào chia cắt, cánh trắng thiên thần
Mẹ gọi tên các con..!
Tần, Cúc, Hường, Xuân, Nhỏ, Hà, Hợi, Rạng, Xuân, Xanh
Các con ơi..! ngồi lại,
Mẹ lấy nước sông La, bồ kết chợ Nầm gội đầu con nhé
Sẽ hết mùi khói bom và bụi trần chiến địa
Ngủ đi các con, trời đã lại xanh rồi
Ngủ đi các con, trời đã lại xanh rồi
Ngủ đi các con trời đã lại xanh rồi.

Lạnh

Cơn lạnh đầu mùa
Quất bờ vai tê tái
Chiếc lá không chờ ai hái
Rủ buồn ải rụng loăng quăng
Nỗi niềm gì chăng.
TNP

Em đi không về

Em có còn nhớ về lối cũ
Trâu ra đồng trong tiết phùn đông
Trẻ thổi ống bơ than hồng hơ giá
Lớn lên như Tôn Ngộ Không
Trong nghèo khó em vẫn giỏi nhất làng 
Xóm nhỏ vẫn còn xơ xác
Nhắc em lũ trẻ thơ ngơ ngác
Chúng lớn lên như Tôn Ngộ Không
Bao năm em không về làng
Xóm vẫn còn vất vả
Nhớ em làng không thôi hối hả
Bọn trẻ lớn lên như Tôn Hành Giả ngộ không.
T & Photo: TNP
Em đi không về

Em có còn nhớ về lối cũ
Trâu ra đồng trong tiết phùn đông
Trẻ thổi ống bơ than hồng hơ giá
Lớn lên như Tôn Ngộ Không

Trong nghèo khó em vẫn giỏi nhất làng 
Xóm nhỏ vẫn còn xơ xác
Nhắc em lũ trẻ thơ ngơ ngác
Chúng lớn lên như Tôn Ngộ Không

Bao năm em không về làng
Xóm vẫn còn vất vả
Nhớ em làng không thôi hối hả
Bọn trẻ lớn lên như Tôn Hành Giả ngộ không.

T & Photo: TNP

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Lang thang

Lang thang
Một ngày lang thang
Để hết bon chen
Để nhớ em
Về một thời đơn sơ khắc khoải
Về một thời đắm say mê mải
Ấu thơ ơi
Nắng mưa bất ngờ nỗi nhớ đong đưa

Ta lang thang
Một mình lang thang
Để năm tháng hiện về thời thơ trẻ
Dẫu bao mùa lá rụng
Dẫu bao mùa nước lên
Để nghe tiếng ve sầu khát khao mùa hạ
Trong nỗi bơ vơ
Nhớ mãi một dáng hình.


TNP

Ví, Giặm giận thương

https://www.facebook.com/video.php?v=737291593016131&set=vb.100002058915753&type=2&theater 
Chắt chiu từ trong gió
Chao nghiêng như cánh cò
Lớn lên trong mưa bão
Đắm say trong ngọt ngào
Điệu Ví, Giặm giận thương

Thương ai đứng ngồi nỏ yên
Nhớ ai nỏ ăn nỏ ngủ
Thương ai nấu nác chờ ai
Nhớ ai vô ra thơ thẩn
Cất lên thành câu hát

Người ơi... 
Đi mô có nhớ về...

"Giận thì giận
mà thương thì thương"
Ví Giặm quê mình
Thương nhớ nhớ thương

Ví, Giặm câu hò...người ơi...!
Thương nhớ chao nghiêng
Ví Giặm quê mình 
Thương nhớ nhớ thương..!
TNP 
(Viết nhân dịp Dân ca Ví, Giặm được Unesco công nhận DSVH phi vật thể Thế giới.

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

MỘT MÌNH

Nhạc và lời: Trần Nguyên Phú
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/mot-minh-cover-the-anh.5BoGTa6zDAHM.html

Anh cứ nghĩ sẽ cùng em 
cùng trời cuối đất
Anh mãi mơ sẽ cùng em
tận cõi thiên thai
Nơi ánh dương hòa với mưa trời
Nơi bảy sắc cầu vồng rực rỡ
Thời gian như ngừng trôi
Thời gian như ngừng trôi
Em để lại tôi vũ trụ một màu bất tận hư vô
Em là dòng thác
là hố đen
là phép nhiệm mầu...
Em là năm tháng
là nỗi đau
vùng trời hư ảo
Mong manh mong manh vũ trụ tả tơi
Mong manh mong manh lặng lẽ lặng lẽ một mình

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Yêu Cô

Cô ơi thuở ấu thơ
Em nhớ cô thật xinh
Bàn tay cô dịu dàng
Ánh mắt cô dịu hiền
Giọng cô thương ấm áp
Em muốn được đến lớp
Em muốn được gặp cô
Rồi cô đã đi xa
Theo lời mây gió nước
Bàng hoàng em đâu biết
Em còn thuở ấu thơ
Nhưng em mãi nhớ cô
Em nhớ cô thật xinh
Bàn tay cô dịu dàng
Ánh mắt cô dịu hiền
Giọng cô thương ấm áp
Một đời trong giấc mơ
Một đời em yêu cô.
TNP
(Viết tặng cô giáo thời lớp 4, nhân ngày 20/11)

SAMSUNG VIỆT NAM

Tự hào Samsung Việt Nam, TV màn hình cong sản xuất đầu tiên tại Việt Nam.
Rất vui khi gặp "Nhà sản xuất phim" Nguyễn Viết Tuấn tham quan gian hàng TV Samsung.
TNP

"Lộc"

Rất nhiều cá nhân, tổ chức, cơ quan có trách nhiệm và có tấm lòng hảo tâm, từ thiện đến ủng hộ, giúp đỡ người bệnh, người nghèo... giúp xây dựng bệnh viện ngày càng phát triển.
Một số cá nhân, đơn vị tổ chức đến bệnh viện, không nói rõ hoặc nói rõ "xin tý lộc"... mọi người nghĩ sao?
TNP

Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

Xưa ơi

Em tìm gì trong tôi quá nửa đời sấp ngửa
Cơn lạnh đầu đông chẳng nói được điều gì
Tôi vẫn thế ngẩn ngơ
Vẫn thế
Hết mình như thời vụng dại
Vẫn thế
Lục tìm trong ký ức một chút ngày xưa
Nơi hình em như cánh cò
Trắng mơn man trên cánh đồng xanh cuối trời dào dạt
Trắng mỏng manh giữa chiều đông bát ngát
Rồi thật xa
Quá xa
Biền biệt
Tôi còn gì trong em trong nỗi nhớ mùa đông.
TNP

Chờ em II

Em có về cùng anh
Một góc mùa đông cuối chiều phố nhỏ
Khúc hát nghêu ngao mùi khói cỏ
Rơm rạ trên những cánh đồng
Em có về cùng anh
Bức tranh xưa vẫn màu loang lỗ
Một vạt rêu phong hoài cổ
Nơi vẫn chờ nồng nàn ai ải hương đông.
T&Photo: TNP

Chờ em

Em có tìm tôi
Khi lang thang trên đồi đầy gió
Khi bơ vơ
Thơ thẩn thẩn thờ
Em có tìm tôi
Khi một mình đói lả
Hát nghêu ngao
Chờ một cánh tay êm.
TNP

KHAI GIẢNG

Lớp chuyển giao Kỹ thuật, Phẫu thuật nội soi cho các bác sỹ các huyện trong Tỉnh theo đề án1816 Sở y tế Hà Tĩnh, tại Bệnh viện đa khoa thành phố Hà Tĩnh. Bác sỹ Hoàng Anh Dũng Chuyên gia phẫu thuật, ghép tạng Vương quốc Bỉ cùng các bác sỹ Khoa Ngoại Bệnh viện thành phố trực tiếp giảng dạy, cần tay chỉ việc, chuyển giao kỹ thuật.
TNP

Cả họ kêu, cả họ chửi

(Viết nhân Bộ trưởng Y tế được 100% tín nhiệm, nhưng tín nhiệm hơi thấp)
Là người trong họ, Lão dù học hành không đến nơi đến chốn nhưng nhanh nhẹ, hoạt ngôn. Bẵng đi một thời gian "biệt tăm biệt tích" bỗng cả làng, cả họ thấy Lão nói trên tivi thường xuyên, cả làng, cả họ mừng lắm, ai không mừng, làng trên xóm dưới có ai được thế đâu, rồi Lão mua được nhà chuyển bố mẹ già, xin việc cho các em ở thành phố cả, lâu lắm Lão không về. Ai cũng mong có ngày Lão hồi làng thăm lại bà con để mọi người được mục sở thị cho thỏa nguyện.
Rồi Lão về thật, có báo tin trước hẳn hoi, cả làng khấp khởi đón, ai cũng mong và mọng Lão đến thăm và hy vọng có quà. Cả làng đón đầu ngõ tay bắt mặt mừng câu chuyện như pháo ran, hồ hởi, phấn khởi, xúc động, tin tưởng... Lão vào nhà thờ họ thắp hương, hỏi thăm người già, xoa đầu trẻ chân tình, chỉ có thỉnh thoảng xuýt xoa "vội quá, vội quá", ai cũng cảm thông. Không kịp vào thăm được nhà ai cuối cùng Lão cũng vào thăm được nhà ông Y người trong họ, là thầy thuốc trong làng ai cũng mến, mặc dù không chữa được bệnh gì to tát nhưng cũng giúp được một vài bệnh trở trời trở gió, cảm mạo, tiêm thuốc bổ... Kinh tế gia đình Lão cũng kha khá, do vợ biết ngược xuôi tần tảo buôn bán lặt vặt. Như là quán tính, khi Lão vào nhà ông Y nhiều người trong họ, trong xóm cũng vào theo gần chật cả nhà, cả sân. Sau khi ân cần hỏi han, dù vội lão vẫn kịp điểm qua tình hình quốc tế và trong nước, mặc dù xem tivi và nghe đài biết cả rồi nhưng nhờ khéo nói chuyện nên mọi người vẫn chú ý lắm, câu chuyện đang vào đoạn cao trào Lão bỗng kết một câu "thế nhé, tôi đợt này bận quá giờ phải đi ngay để họp, mọi người thông cảm", rồi không quên mở túi lấy ra một phong bì nói to "tôi về vì vội quá không kịp mua quà nên có chút gọi là... nhờ bác Y mua làm bữa cho bà con uống rượu giao lưu, đợt sau về lâu hơn, lâu hơn..." nói rồi đứng dậy đi luôn mọi người mừng lắm, quyến luyến đưa tiễn.
Lại nói ông Y, sau khi Lão đi hai vợ chồng mở phong bì thấy được 5 tờ 100.000 đồng, vợ chồng nghĩ đến bữa tiệc chiều mai toát hết mồ hôi. "Thì có sao mình mua vậy, mình cố gắng xăn xiu". Sáng mai bác gái đi chợ mua rổ khoai thật ngon, mấy cân lạc tươi, mấy chai rượu đế, bó chè xanh... vừa đủ. 3 giờ chiều bắt đầu nấu, đến 5 giờ chiều đi gọi cả xóm sang ăn quà của Lão hôm qua về cho. Mọi người phấn khởi đến ăn tiệc, thấy khoai, lạc luộc, rượu đế ai cũng ngạc nhiên rồi bực, rồi chửi thầm vợ chồng ông Y, ăn uống mất ngon. Mọi người ra về quá ngõ thì bắt đầu tụm nhau chửi thẳng, đồ vợ chồng ông Y quá quắt, tham quá, tham quá...! quà như thế... mà như thế...! Cả họ kêu, cả họ chửi...!.
TNP

Với con đã lớn

Con ơi
Đất của ta
Trời của ta
Biển của ta
Các con sinh ra
Cha mẹ chẳng có gì cho cả
Ngoài hai tiếng thiêng liêng Quê hương Tổ quốc
và con chẳng giống ai
Có giống cha cũng chỉ một nửa thôi
Có giống mẹ cũng chỉ là một nửa
Điều quan trọng yêu thương con phải biết
Biết phân biệt đúng sai gian dối thật hiền
Con muốn học rất nhiều
Nhưng đừng quên điều ông cha đã dạy
"Học ăn học nói học gói học mở"
Thường xuyên
Học rồi phải làm
Phải nói
Phải chơi
Nói, làm, chơi cho thật văn minh
Nói, làm, chơi cho đẹp
Yêu gia đình quê hương nòi giống
Yêu trái đất già
Nhớ trái đất chỉ là hòn bi
Trong mắt gả khổng lồ mà có thể rằng ta chưa biết
Nhỏ bé mong manh vô cùng
Con ơi.
TNP
Photo: Éc Trần

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Đề nghị

Đề nghị khởi động phong trào "Trả chức danh, bằng cấp Giáo sư, Tiến sỹ" nếu không muốn tiếp tục nghiên cứu, hoặc nghiên cứu mãi chẳng ra gì.
TNP
Một vấn đề đang rộ lên trên các báo tuần qua là xuất khẩu giáo sư, tiến sĩ. Việt Nam có khoảng 9.000 giáo sư và 24.300 tiến sĩ, nhiều nhất Đông Nam Á. Dư thừa giáo sư, tiến sĩ nhiều, cho nên tìm cách xuất khẩu cho đỡ phí.
LAODONG.COM.VN

Chiều nhớ


Muốn gọi tên em
Trong ráng chiều đỏ lựng
Đêm sẽ về sừng sững
Rạn vỡ chiều xa xôi.
T& Photo: TNP

Đông về


Còn gì trong anh
Mùa xuân đã qua từ thời tám hoánh
Mùa thu sắp qua
Chợt lạnh
Chỉ còn chút nồng nàn
Bếp than thổi hồng môi nóng tím mùa đông.
TNP

Sợ


Sợ nhất là ta không biết nhục
Không biết đúng sai ngụy biện cho mình
Kiếm thật nhiều tiền để cất thật kỹ
Nói và làm lung tung vẫn được hô hào.
TNP

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Bệnh viện đa khoa thành phố Hà Tĩnh

"Trí tuệ- Thân thiện- Chất lượng cao"

Ngọt rét thu


Em dịu dàng trong ngọt rét trời thu
Dáng liễu đong đưa mây hồ gợn sóng
Làn biếc xanh xanh rạng ngời mong ngóng
Ôm ấp niềm riêng da diết ngọt thu về.
T& Photo: TNP