Bỗng một ngày em đến bên anh
Như hoa nở giữa trời lộng gió
Như kho báu tràn về giữa ngày khốn khó
Em là em anh ngỡ thiên thần
Ta lạc vào giữa chốn bồng tiên
Nơi cỏ hoa khe suối
Nơi cát vàng đá sỏi
Mát rượi hồ bát ngát mênh mông
Em cho anh tuổi trẻ sức hồng
Giọt nước mắt khổ đau hạnh phúc
Niềm đam mê cả trong ngờ vực
Khát tháng ngày bao nỗi ước mong
Nắng nhớ mưa hun hút giữa thinh không
Anh lầm lũi giữa mêng mông biển lớn
Em trùng trùng ngàn con sóng đến
Sóng dập vùi sung sướng ngất ngây
Ám ảnh khổ đau hạnh phúc ngày ngày
Em suối mát, thơm hương rừng đồng nội
Cả một trăm năm anh vẫn còn sống vội
Để được bên em mát ngọt êm đềm
Em cho anh tất cả đều thêm
Thêm hạnh phúc thêm khổ đau thêm tất tần tật
Cho anh cả sầu riêng ngọt mật
Như thực như mơ thật giả vô cùng
Anh đắm say hư ảo giữa muôn trùng
Hình bóng em dù xa vời vẫn thật
Ôm anh cả trong mơ hồ được mất
Em...! biển không bờ mênh mông.
Trần Nguyên Phú
#thotnp