Em trở thành chuyển hóa trong anh
Sẽ không dễ bình thường được nữa
Không thể dễ dàng như lời hứa
Dù mây mù có thể sẽ trong xanh
Dù một ngày em hết muốn có anh
Với em anh chẳng thể nào rạch rọt
Phố đông người bống nghe chim hót
Giữa ban trưa bỗng thảng thốt em em
Giữa trong xanh vẫn thèm chút êm đềm
Em đã hòa vào anh một nửa
Không thể chết không thể thôi lời hứa
Nghĩa là anh, anh đã hóa "bất thường".
Trần Nguyên Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét