Ngày xửa ngày xưa, trong cõi thần tiên, Cát được sinh ra, trắng ngần, dịu dàng, dễ thương. Nàng Cát đã lớn lên trong tình yêu của mẹ Đất, nàng thật ngây thơ, thông minh, đoan Trang và tấm lòng nàng bao dung trải rộng trên khắp nhân gian, cuộc sống của nàng thật êm đềm biết bao.
Rồi một hôm như là định mệnh, không! thật ngẫu nhiên! Gió đến. Chàng đến không phải để gặp Cát, chàng đến vì Gió là con của bố Trời nên đi lang thang, lang thang.. trong thế gian, để làm mát cho những ai gió muốn, đôi khi Gió gây gỗ... Thế gian thật là nhiều chuyện, vì vậy dù Cát rất xinh đẹp và dễ thương thi Gió vấn chưa có đủ thời gian để có thể cảm nhận hết được tấm lòng bao dung của Cát.
Thời gian trôi đi Gió vẫn đi hoài, vẫn lang thang như Gió đã lang thang.. rồi Gió chợt nhận ra dù đi bốn phương trời hình như bên mình luôn luôn có Cát, Cát lúc ẩn lúc hiện, lúc vô tình Cát rơi vào mắt Gió, một giọt nước mắt rơi rồi tất cả lại trở nên bình yên vì chỉ là vô tình thôi mà. Đi lang thang hoài rồi cũng có lúc mệt nhoài Gió sằm sõng xoài, lúc đầu Gió không nhận ra nhưng sau nhiều lần Gió nhận ra bên mình luôn luôn có Cát, Cát thật êm đềm, ôm ấp, bao dung, và gió cũng khẽ khàng, dịu êm từ lúc nào không hay để không làm Cát đau. Làn da cũng như Trái tim của Cát và Gió đều thật là “nhạy cảm”. Thời gian cứ trôi qua Gió bỗng phát hiện mình không thể thiếu Cát để hát lời của Đất, và hình như Cát cũng cảm nhận được điều đó và cũng không thể thiếu Gió để hát lời của Đất.
Nhưng cuộc đời là vậy! có niềm hạnh phúc nào không có khổ đau. Nếu sinh ra, Gió không đi lang thang để đến giờ Gió chỉ có mình cát thôi? Nếu Cát không dịu êm trước đó để đến nay chỉ dịu êm với riêng Gió? thì đâu có câu chuyện hôm nay. Bởi vậy mỗi lần bên nhau, yêu nhau, mỗi khi sung sướng trào dâng là mỗi lần nỗi sóng đớn đau. Nước mắt của Gió thành mưa, nước mắt của Cát thành mạch nước, những giọt nước mắt ôm chầm lấy nhau, quyện chặt trong nhau, hoá thành khe suối, hoà thành dòng sông cuộn chảy, thành biển rộng bao la.
Thế đấy “Biển là nước mắt tình yêu của Gió và Cát”.
TNP
Ảnh minh họa: Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét