Nói những người đọc, nói tiếng địa phương, vùng miền "ngọng"... là thiếu tôn trọng bản sắc văn hóa...!
Một số người nói "tiếng Việt khác tiếng Anh là viết sao đọc vậy", là không chính xác.
Tiếng Việt ta quá nhiều từ viết khác, đọc khác tùy theo vùng miền, ví dụ:
- Ở Hà Nội và một số tỉnh phía Bắc viết TRỜI nhưng đọc là CHỜI, viết SUNG SƯỚNG đọc XUNG XƯỚNG, viết TRÔI SÔNG đọc CHÔI XÔNG, viết TRỜI TRONG XANH đọc CHỜI CHONG XANH...
- Một số vùng Nam Định, Thái Bình, Hải Phòng viết LỢN đọc NỢN, viết NÓNG đọc LÓNG, viết LÓNG LÁNH đọc NÓNG NÁNH...
- Hà Tĩnh viết Cửa đọc Cựa, viết HÀ TĨNH đọc HÀ TỊNH, viết KẺ GỖ đọc KẸ GỘ...
- Quảng Bình đến Huế viết ĐẾN đọc ĐẾNG, viết CỒN CÁT đọc CỒNG CÁT, viết XUNG KÍCH đọc XUNG KÍT, viết ĐÁNH ĐỊCH đọc ĐẮNH ĐỊT...
- Đà Nẵng viết ĐÀ NẴNG đọc ĐÀ NẺNG
- Quảng Nam viết XE ĐẠP đọc XE ĐỘP, QUẢNG NAM đọc GOẢNG NÔM...
- Dân Nam Bộ viết CON GÀ đọc CONG GÀ, viết ANH ĐI ĐÂU VỀ VẬY đọc ĂNG ĐI ĐÂU ZỀ ZẬY, viết TRĂNG TRÒN đọc TRĂNG TRÒNG...
Rất nhiều từ "viết một đường đọc một nẻo" nhưng chúng ta vẫn hiểu được, đặc biệt người cùng vùng miền họ càng dễ hiểu.
Như vậy có thể nói, ngôn ngữ, tiếng nói là văn hóa đặc trưng vùng miền, đó là bản sắc vùng miền. Trách nhiệm của chúng ta là làm sao cho mọi người vẫn nói như vậy, theo đúng bản sắc văn hóa của họ, mà mọi người hiểu được, chứ không phải buộc họ phải sửa, thậm chí áp đặt, nói họ "nói ngọng" để diễu cợt, hoặc bắt họ phải sửa.
Tốt nhất ở Nước ta có tiếng phổ thông, tiếng nhiều người biết, dễ hiểu, vì thường xuyên nói trên TV, Đài phát thanh..., mọi người khi cần, nói tiếng phổ thông để dễ hiểu nhau hơn, riêng tiếng địa phương, vùng miền, càng nhiều càng thể hiện sự phong phú, đa dạng của ngôn ngữ, văn hóa... nên cần được tôn trọng, gìn giữ, bảo tồn và phát triển.
Một số người hy vọng có một cách dạy chữ mới để "Viết thế nào, đọc đúng thế đó" cho mọi vùng miền, là chưa hiểu sâu sắc văn hóa và bản sắc phong phú của ngôn ngữ, giọng nói vùng miền, còn duy ý chí.
TNP
Photo: "Đêm Chăng" TNP
Một số người nói "tiếng Việt khác tiếng Anh là viết sao đọc vậy", là không chính xác.
Tiếng Việt ta quá nhiều từ viết khác, đọc khác tùy theo vùng miền, ví dụ:
- Ở Hà Nội và một số tỉnh phía Bắc viết TRỜI nhưng đọc là CHỜI, viết SUNG SƯỚNG đọc XUNG XƯỚNG, viết TRÔI SÔNG đọc CHÔI XÔNG, viết TRỜI TRONG XANH đọc CHỜI CHONG XANH...
- Một số vùng Nam Định, Thái Bình, Hải Phòng viết LỢN đọc NỢN, viết NÓNG đọc LÓNG, viết LÓNG LÁNH đọc NÓNG NÁNH...
- Hà Tĩnh viết Cửa đọc Cựa, viết HÀ TĨNH đọc HÀ TỊNH, viết KẺ GỖ đọc KẸ GỘ...
- Quảng Bình đến Huế viết ĐẾN đọc ĐẾNG, viết CỒN CÁT đọc CỒNG CÁT, viết XUNG KÍCH đọc XUNG KÍT, viết ĐÁNH ĐỊCH đọc ĐẮNH ĐỊT...
- Đà Nẵng viết ĐÀ NẴNG đọc ĐÀ NẺNG
- Quảng Nam viết XE ĐẠP đọc XE ĐỘP, QUẢNG NAM đọc GOẢNG NÔM...
- Dân Nam Bộ viết CON GÀ đọc CONG GÀ, viết ANH ĐI ĐÂU VỀ VẬY đọc ĂNG ĐI ĐÂU ZỀ ZẬY, viết TRĂNG TRÒN đọc TRĂNG TRÒNG...
Rất nhiều từ "viết một đường đọc một nẻo" nhưng chúng ta vẫn hiểu được, đặc biệt người cùng vùng miền họ càng dễ hiểu.
Như vậy có thể nói, ngôn ngữ, tiếng nói là văn hóa đặc trưng vùng miền, đó là bản sắc vùng miền. Trách nhiệm của chúng ta là làm sao cho mọi người vẫn nói như vậy, theo đúng bản sắc văn hóa của họ, mà mọi người hiểu được, chứ không phải buộc họ phải sửa, thậm chí áp đặt, nói họ "nói ngọng" để diễu cợt, hoặc bắt họ phải sửa.
Tốt nhất ở Nước ta có tiếng phổ thông, tiếng nhiều người biết, dễ hiểu, vì thường xuyên nói trên TV, Đài phát thanh..., mọi người khi cần, nói tiếng phổ thông để dễ hiểu nhau hơn, riêng tiếng địa phương, vùng miền, càng nhiều càng thể hiện sự phong phú, đa dạng của ngôn ngữ, văn hóa... nên cần được tôn trọng, gìn giữ, bảo tồn và phát triển.
Một số người hy vọng có một cách dạy chữ mới để "Viết thế nào, đọc đúng thế đó" cho mọi vùng miền, là chưa hiểu sâu sắc văn hóa và bản sắc phong phú của ngôn ngữ, giọng nói vùng miền, còn duy ý chí.
TNP
Photo: "Đêm Chăng" TNP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét