Quá nửa đời đến nay dừng lại
Dậy mà đi hỡi bạn mình ơi
Hãy ngước nhìn để thấy muôn nơi
Tất cả sẵn như thiên nhiên kỳ vĩ
Ta thấy dung nhan trong ánh mặt trời
Thấy giá băng nơi vầng trăng mười bảy
Rất hoang dại trong nụi hôn mười tám
Rất cô đơn trên một nẻo đường
Sao bỗng chạy hoảng hốt đồng hoang
Chạy trốn giữa ban ngày thời gian chạy trốn
Không định lượng nói điều không tưởng
Quanh bảy sắc cầu vồng mù mịt mây đen
Tay muốn khua lên chân muốn đạp bằng
Miệng muốn kêu bóng đè nặng quá
Đi hất tấp dễ vấp dễ ngã
Nơi ấy không xa nơi ấy không gần
Nơi ấy là thảm cỏ xanh
Vẫn băng giá nơi vừng trăng mười bảy
Vẫn dung nhan trong ánh đỏ mặt trời
Và kia rồi bầu trời phổ quát.
Trần Nguyên Phú
Dậy mà đi hỡi bạn mình ơi
Hãy ngước nhìn để thấy muôn nơi
Tất cả sẵn như thiên nhiên kỳ vĩ
Ta thấy dung nhan trong ánh mặt trời
Thấy giá băng nơi vầng trăng mười bảy
Rất hoang dại trong nụi hôn mười tám
Rất cô đơn trên một nẻo đường
Sao bỗng chạy hoảng hốt đồng hoang
Chạy trốn giữa ban ngày thời gian chạy trốn
Không định lượng nói điều không tưởng
Quanh bảy sắc cầu vồng mù mịt mây đen
Tay muốn khua lên chân muốn đạp bằng
Miệng muốn kêu bóng đè nặng quá
Đi hất tấp dễ vấp dễ ngã
Nơi ấy không xa nơi ấy không gần
Nơi ấy là thảm cỏ xanh
Vẫn băng giá nơi vừng trăng mười bảy
Vẫn dung nhan trong ánh đỏ mặt trời
Và kia rồi bầu trời phổ quát.
Trần Nguyên Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét